Buổi chiều chập choạng ngồi ở ngã tư Đỗ Quang Đẩu – Bùi Viện cũng là một thú vui không tệ. Trước mặt là chùm dây điện dù được bó lại vẫn giữ được vẻ lộn xộn bừa bộn không bao giờ xóa nổi. Cũng từ đó, tôi nhìn được tòa nhà “Le zizi de ville”* sáng rực ánh đèn, khoe mẽ cái vẻ lộng lẫy của nó trước những nhớp nháp luộm thuộm của khu phố Tây. Ly bia đá không đủ làm dịu được cơn nóng mà cả ngày, Sài gòn bực bội phải chịu đựng.
Bà bán chè ở căn nhà gỗ ọp ẹp phía trước múc ra từng chén chè nóng. Bà bán chè không giúp ích gì cho Sài Gòn trong việc cắt giảm một ít độ nóng. Phía dưới, đám Tây phè phè uống bia. Bia lạnh là cứu cánh. Bia lạnh là hiện thân của Chúa trong lúc này, giúp cái đám lè phè thêm chút kiên nhẫn tưởng như đã tới lúc tột cùng bức bối. Continue reading →